Góc nhìn đa chiều về mẹ của nữ sinh ĐH Vinh
- Được viết ngày Thứ ba, 11 Tháng 2 2020 02:03
Nguoidepvn.vn - Khi còn thơ bé, từ lúc vừa chào đời chúng ta đã được bàn tay của mẹ dỗ dành, nâng niu. Mẹ xem con cái là cả sinh mệnh, là cả cuộc đời. Mẹ là người đầu tiên nhận ra những thay đổi nhỏ nhất từ con mình.
Cô sinh viên ĐH Vinh - Trịnh Thị Quỳnh Anh sinh năm 1997 vừa xuất sắc lọt vào Top 10 Vòng chung kết cuộc thi Tìm kiếm Nét đẹp phụ nữ Tràng An qua ảnh 2019. Tại vòng chung kết, khi được hỏi: "Bạn thích câu ca dao, tục ngữ Việt Nam nào nhất? vì sao".
Trịnh Thị Quỳnh Anh sinh năm 1997 tới từ Nghệ An
Quỳnh Anh chia sẻ: "Kho tàng ca dao, tục ngữ của Việt Nam là mênh mông, vô tận. Những câu ca dao, tục ngữ nói về tình yêu thiên nhiên, tình yêu quê hương đất nước, tình phụ tử, tình thầy trò,... đều rất ý nghĩa và dạt dào cảm xúc. Nhưng đặc biệt hơn cả, thiêng liêng hơn cả chính là tình mẫu tử.
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi suốt đời lòng mẹ vẫn theo con
Đây là câu ca dao mỗi khi nhắc đến tôi không kìm được sự xúc động, nghẹn ngào. Nhắc đến mẹ, chắc hẳn trong lòng mỗi con người chúng ta không ai là không khỏi xao xuyến, bồi hồi. “Mẹ” là những gì thiêng liêng nhất, cao cả nhất. Bởi chính mẹ là người đã chịu những đớn đau cả về thể xác lẫn tinh thần để cho chúng ta sinh mệnh này. Mẹ vượt qua bao khó khăn để chăm sóc, nuôi nấng chúng ta thành người. Tình mẹ cao cả và bao la, một thứ tình cảm thiêng liêng và đẹp đẽ nhất. Đó là thứ tình cảm từ đầu đến cuối luôn vẹn nguyên và đong đầy. Đó là thứ tình cảm không vụ lợi, không toan tính, không hơn thua và cũng không bao giờ thay đổi. Ngay từ khi còn trong bụng mẹ, chúng ta đã nhận được tình yêu thương vô bờ bến của mẹ. Những nhọc nhằn, đau đớn mẹ vượt qua hết, hy sinh tất cả, thậm chí là đánh cược cả sinh mệnh để sinh ra chúng ta.
Như câu chuyện cảm động của thiếu uý Đậu Thị Huyền Trâm quê Hà Tĩnh. Sau khi lấy chồng, chị Trâm mang bầu đứa con đầu lòng được tuần thứ 19 thì phát hiện bị ung thư phổi giai đoạn cuối. Dù được khuyên đình chỉ thai nghén để điều trị song chị Trâm kiên quyết không xạ trị và hóa trị, chị muốn giữ cho con tránh được các tổn thương về phổi, về võng mạc và lớn lên được khỏe mạnh, dù chị phải ngồi suốt ngày đêm vì biến chứng của bệnh khiến chị không thể thở nổi nếu nằm xuống, dù phải chịu những đau đớn tột cùng chị vẫn kiên quyết giữ lại đứa bé. Thật may mắn đứa bé sinh ra khoẻ mạnh. Quả thật là tình mẫu tử của chị đã vượt lên trên tất cả.
Quỳnh Anh hiện đang là sinh viên ĐH
Khi còn thơ bé, từ lúc vừa chào đời chúng ta đã được bàn tay của mẹ dỗ dành, nâng niu. Mẹ xem con cái là cả sinh mệnh, là cả cuộc đời. Mẹ là người đầu tiên nhận ra những thay đổi nhỏ nhất từ con mình. Đó là những cử chỉ đầu tiên, những âm thanh đầu tiên, những biểu cảm đầu tiên,... Mẹ cũng chính là người dìu dắt chúng ta trong những bước đi đầu đời, lo cho chúng ta từng bữa ăn, giấc ngủ. Mặc dù đôi lúc mẹ rất nghiêm khắc nhưng tất cả cũng chỉ vì muốn con nên người. Ngày xưa, mỗi khi bị mẹ mắng, tôi bực tức, khó chịu, oán trách mẹ sao bạn này được làm cái này, bạn kia được làm cái kia mà mình không được. Phía trước nhà có một con kênh nhỏ, mẹ cấm không được bén mảng chơi quanh đó, đặc biệt không được tập bơi ở đây. Có lần tôi trốn mẹ, giữa trưa rủ bạn ra đó tập bơi, hai đứa lặn ngụp một lúc thì suýt bị đuối nước. May mà mẹ phát hiện chạy ra kịp thời. Về bị mẹ đánh một trận nên thân, thấy mẹ khóc tôi mới hiểu trước giờ mẹ cấm cũng vì lo cho mình. Sau này lớn hơn, do hoàn cảnh, bố mẹ tôi phải đi làm xa, tôi thèm được bên mẹ, thèm được nghe mẹ kể những câu chuyện cổ tích, thèm được mẹ đánh đòn,...Nhưng vì cuộc sống, vì cơm áo gạo tiền, tôi buộc phải một mình đối mặt với mọi thứ xung quanh. Những lúc thấy bạn bè được bố mẹ dẫn đi chơi, đưa đón đi học, tôi thèm lắm. Mình cũng có bố mẹ nhưng những điều bình dị nhất ấy dường như quá xa vời. Cũng là để lo cho chị em chúng tôi mẹ mới phải tha hương nơi đất khách, quê người. Tôi thông cảm và thương mẹ nhiều hơn. Dù ở xa nhưng tình yêu của mẹ dành cho tôi vẫn chưa một giây phút nguôi ngoai, mờ nhạt.
Kể cả bây giờ, khi tôi đã trưởng thành thì mẹ vẫn vậy, vẫn ân cần yêu thương, chỉ bảo tôi từng chút. Quả thật dù chúng ta có lớn thì vẫn là con của mẹ, suốt cuộc đời mẹ vẫn yêu thương, che chở chúng ta. Mẹ luôn quan tâm đến con, dành tất cả những gì tốt đẹp nhất, tuyệt vời nhất cho con. Những chỉ bảo ân cần, những lời khuyên quý báu của mẹ sẽ là hành trang vững chắc cho con bước vào đời. Chính tình mẫu tử là sức mạnh lớn lao, cao cả nhất giúp chúng ta vượt qua mọi khó khăn, chông gai, thử thách trong cuộc sống. Dù chúng ta có bị cả thế giới ruồng rẫy, bỏ rơi thì mẹ vẫn ở đó, vẫn luôn giang đôi tay chào đón chúng ta trở về. Mỗi khi mệt mỏi hãy về với mẹ, mọi mệt mỏi, lo toan sẽ được tình yêu thương của mẹ xoa dịu bớt. Vai trò và vị trí của người mẹ trong xã hội ngày nay lại càng quan trọng hơn bao giờ hết. Mẹ không chỉ là người phụ nữ “đảm việc nhà” mà còn “giỏi việc nước”. Người mẹ không chỉ chăm lo cho gia đình, con cái mà còn giữ những vai trò rất quan trọng trong các cơ quan, đoàn thể, trong xã hội. Không chỉ có vậy, mẹ còn là người chị, người bạn thân thiết luôn sát cánh bên con.
Cuộc sống trở nên xinh đẹp và ý nghĩa biết bao khi có mẹ. Thật may mắn, hạnh phúc cho những ai còn mẹ để yêu thương và được yêu thương. Bởi vậy, chúng ta phải biết trân quý tình mẫu tử thiêng liêng này".
Hãy bình chọn cho Trịnh Thị Quỳnh Anh SBD 032 để thí sinh có cơ hội đoạt được các giải thưởng của cuộc thi Tìm kiếm Nét đẹp phụ nữ Tràng An qua ảnh 2019 theo cách sau:
Like bài viết của Thí sinh được quy đổi là 01 Điểm
Chia sẻ bài bài viết của Thí sinh lên mạng xã hội được quy đổi là 03 Điểm
Nhắn tin bình chọn theo cú pháp NDA (dấu cách) 032 gửi về Tổng đài 8679 được quy đổi là 10 Điểm
Thời gian Bình chọn từ ngày 5/2/2020 đến ngày 28/02/2020
(Trong đó NDA là mã của chương trình, 032 là Số báo danh của Thí sinh)
Bài viết của thí thí sinh/ Biên tập TB - Nguoidepvn
Điều lệ cuộc thi Giọng ca vàng Bolero Việt Nam 2020